Với tư cách một thầy thuốc về nội khoa và các bệnh lý viêm gan, trong phạm vi hiểu biết nhỏ nhoi trong chuyên khoa của mình, tôi đã lên tiếng về việc vaccine ngừa viêm gan B gây chết người. Rõ ràng, với những chứng cứ không thể chối cãi đó, việc khuyến nghị công chúng nên sử dụng một loại vaccine “chính phẩm” an toàn, hiệu lực là điều cần thiết, hơn là thái độ cực đoan từ chối việc tiêm chủng. (more…)
-
Lại nói chuyện chó và thịt chó
Năm 2007, bài viết đầu tiên của tôi đã lên khuôn báo Sài Gòn Tiếp thị về chuyện danh xưng của dịch tả. Với tôi, thật bất ngờ khi một bài viết thuần túy chuyên môn như thế, nhưng tất cả các báo đều từ chối không đăng, trừ tờ SGTT. Vào thời điểm đó, bệnh danh “dịch tả” trở thành một húy kỵ thật sự. Thật không thể hiểu nổi?
Ngay buổi sáng báo đăng, nhiều hãng thông tấn nước ngoài đã mau mắn gọi đến xin phỏng vấn tác giả (?). Điều này cũng làm tôi bất ngờ, vì hoàn toàn không lường được tính giật gân của vấn đề. Dịch tả thì cứ công bố là dịch tả, chỉ thế thôi! Có chi mà ầm ĩ? (more…)
-
Bạn hỏi thì phải nói, mệt cũng phải viết
Bạn hỏi thì phải trả lời, nhất là khi thông tin về dịch tả đang bị tung hỏa mù như hiện nay.
Điều may mắn cho tôi là tất cả những tranh luận (hoàn toàn không đáng có) về dịch tả – mắm tôm đã được một đồng nghiệp rất uyên bác của tôi, GS Nguyễn văn Tuấn, giải thích khá chu đáo trên http://www.ykhoanet.com, trang chuyên đề về dịch tả. Tuy nhiên, đây là website của giới y khoa, nặng về các thuật ngữ và khái niệm chuyên ngành, nên tôi mạn phép diễn dịch lại một cách đơn giản hơn để cho quí thân hữu không trong ngành y có thể tiếp cận được vấn đề. (Nôm na mách qué là sở trường của tui mà, he he!)
Trước nhất, ta cùng nhìn mối lương duyên gượng gạo mắm tôm-dịch tả mà BYT là chủ hôn dưới nhiều góc độ: Đặc tính lý hóa, vi trùng học, dịch tễ học.
1 1. Đặc tính lý hóa và vi trùng học:
Bệnh tả, khác với hội chứng tiêu chảy gấp gây ra do nhiều tác nhân, có 1 thủ phạm duy nhất là vi trùng Vibrio cholerae, phát triển trong môi trường nhiệt độ tối ưu là 37oC (dao động từ 10 đến 43oC), trong cả môi trường có không khí (“hiếu khí”) và không có không khí (“yếm khí”) nhưng tối ưu trong môi trường hiếu khí. Vi khuẩn tả phát triển mạnh trong môi trường nước với nồng độ muối tối ưu là 0,5% (dao động từ 0,1 đến 4%), và mức độ tăng trưởng cũng như số lượng vi khuẩn giảm đi rõ rệt và thấp nhất khi nồng độ muối trong nước vượt qua ngưỡng 3%. Một nghiên cứu khác cho thấy với nồng độ muối 0,25% (nồng độ tối ưu) thì vi khuẩn tả mới có thể sản sinh ra độc tố tả (9).
Mắm tôm có chứa nồng độ muối rất cao: dao động từ 13% đến 15% trong mắm tôm của Malaysia và 20-25% trong mắm tôm của Philippines. Mắm tôm Việt Nam, do qui trình sản xuất, thường có nồng độ muối khá cao: với mắm tôm lỏng chấm thịt chó, lòng lợn, tỷ lệ muối là 15%, sau khi xay cho vào chum (tức đã pha loãng), còn mắm tôm khô nồng độ muối khoảng 25-30%. Thêm nữa, môi trường của mắm tôm là yếm khí và khan nước. Do đó, mắm tôm là môi trường không thuận lợi cho vi khuẩn tả cư trú và phát triển cũng như phát huy độc lực. Thật ra, có thể nói vi khuẩn tả cũng như các loại vi sinh vật khó tồn tại trong mắm tôm.
Do đó, các biện pháp sản xuất mắm (không riêng gì mắm tôm), do tính sát khuẩn rất cao từ một nồng độ muối đậm đặc, khó có thể bị hư hoại hay nhiễm khuẩn vì đã khắc chế được sự sinh sôi nẩy nở của các vi sinh vật chứa trong nó. Người nông dân VN đã vận dụng qui luật này để làm mắm, như một biện pháp bảo quản và tồn trữ thức ăn.
Một yếu tố có lợi về mặt vệ sinh nữa là vắt chanh vào mắm tôm đã pha loãng (đang chảy nước miếng khi viết đến đây ). Một thí nghiệm trên cá cho nhiễm vi khuẩn V. cholerae, sau khi cho tiếp xúc với chanh (một trái) trong vòng 5 phút, 99,9% số vi khuẩn bị tiêu diệt. Sau 2 giờ, không còn một vi khuẩn nào tồn tại. Mà dù đã pha loãng, nồng độ muối trong mắm tôm vẫn là 15% (tối thiểu), đủ để giết tất cả các vi trùng lỡ dại nhảy vào lọ mắm tôm. Cho mày chít nghe con!
Tóm lại, giả thiết vi trùng tả (cũng như các vi trùng khác), có thể tồn tại, sinh sôi nảy nở trong mắm tôm, không có cơ sở tối thiểu về vi trùng học.
2. 2. Bằng chứng thực tế:
Mặc dù Bộ Y tế đã cất công truy lùng phẩy khuẩn tả trong nhiều mẫu mắm tôm, “em nó” vẫn chứng minh được tấm lòng trinh bạch của mình qua những thực nghiệm với kết quả vô cùng “phản động” trong đợt dịch 2007:
– 50 mẫu mắm tôm lấy ở nhiều nơi ở Hà nội, do Viện Vệ sinh dịch tễ trung ương kiểm nghiệm, đều âm tính với phẩy khuẩn tả.
– Ở SG, TTYT Dự phòng xét nghiệm 24 mẫu mắm tôm ngẫu nhiên, cũng cho kết quả âm tính.
Về mặt thống kê y học, chúng ta cần xét nghiệm bao nhiêu mẫu để có thể quan sát ít nhất 1 mẫu có kết quả dương tính? Các tính toán về xác suất thống kê cho thấy: chỉ cần 30 mẫu là đủ tính đại diện cho toàn bộ họ hàng mắm tôm (chứ không cần đến 74 mẫu như đã tiến hành)!
Vậy là đã rõ, mắm tôm lưu hành trong cộng đồng không hề chứa vi khuẩn tả.3. 3. Về mặt suy diễn (extrapolation)
Luận cứ của Bộ: vì có một tỷ lệ rất cao (80 -90%) người bị bệnh tả trước đó có ăn mắm tôm. Suy ra, mắm tôm là thủ phạm của bệnh tả. Đây là một luận cứ sai lầm về nhiều mặt:
– Mắm tôm chưa bao giờ được xem là thủ phạm của bệnh tả. Thủ phạm của bệnh là vi khuẩn V. cholerae. Họa chăng, mắm tôm có thể là trung gian truyền bệnh. Hay nói cách khác, việc ăn mắm tôm có thể là nguy cơ (risk) truyền bệnh chứ không phải là thủ phạm trực tiếp.
Xin nói thêm, việc phân biệt được giữa yếu tố nguy cơ (risk factor), nguyên nhân trực tiếp hay quan hệ nhân quả (cause-effect relation) là một trong những yêu cầu đào tạo bắt buộc và cơ bản của ngành y, nhất là khoa vệ sinh dịch tễ.
– Lập luận như trên, 100% (tỷ lệ cao hơn ăn mắm tôm à nghen) người bệnh tả có ăn cơm. Vậy ta có thể suy ra: cơm là nguyên nhân gây ra bệnh tả không? Tôi mà phán vậy, bị các chiến hữu rủa là đồ ngu, vuốt mặt không kịp cũng đáng!
– Một phản đề quan trọng khác là case dịch tả đầu tiên (và một số case khác), không hề ăn mắm tôm thịt chó. Đây là một logic đơn giản: Nếu anh bảo rằng tất cả các em gái trong lễ hội hoa đào vừa qua đều ngoan, thanh lịch, tôi chỉ cần tìm ra 1 em thôi, chỉ 1 em gái hư, không ngoan, bẻ hoa đào nhoay nhoáy…là tôi đã chứng minh anh sai. Dễ ợt!
4. 3. Về độ tin cậy của các dữ kiện khoa học do Bộ Y tế công bố:
Như Báo Lao Động dẫn lời ông Trần Đáng xinh trai: “…Mắm tôm lấy ở Thanh Hoá, Hà Nam, Nghệ Tĩnh, Ninh Bình, Nghệ An đều có vi khuẩn hiếu khí, vi khuẩn kỵ khí (Cl.perfrigens, Cl.tetani), B.cereus, Staph.aureus, Coliform với mức độ 100 – 10.000 con/ml”. http://www.laodong.com.vn/Home/sknb/2008/4/83698.laodong
Đây là một luận điểm rất đáng ngờ. Vì trong đợt kiểm định trước, tất cả các mẫu đều âm tính, dù cho kiểm định ở HN, SG hay gởi ra nước ngoài (tốn kém không cần thiết). Tự dưng, lòi đâu ra một lô một lốc các tên vi trùng đường ruột nghe điếc cả tai. Cần chú ý: trong danh mục những vi trùng này, không có tên vi trùng tả trong 148 mẫu mắm tôm được kiểm định đợt này. Tôi nên tin vào kết quả xét nghiệm nào đây, sau khi đã đọc phần (1)? Đừng xổ tiếng Latinh lòe nhân dân nhé, thưa bác Đáng! “Hoài nghi là cơ sở của khoa học”, đúng không nào!
Ở đây, hình như có mùi na ná thằng đế quốc Mỹ trong chiến tranh Iraq. Muốn đổ tội cho mắm tôm, người ta đã tìm mọi cách truy tìm thiếu khách quan và trung thực như đã cố công truy tìm vũ khí hủy diệt hàng loạt ở Iraq. Tìm vũ khí hạng nặng không ra, thì nếu tìm được dăm ba khẩu súng lục, cũng gọi là có bằng chứng vậy…
Một chi tiết khác làm cho tôi hoàn toàn nghi ngờ tính khách quan khoa học của BYT trong nhận định. Trong cái TV show hôm qua trên VTV2 (8.4.2008), để đổ tội cho thịt chó, một vị TS khả kính đã hùng hồn phát biểu na ná thế này: ngay cả nước rửa tay của người bán thịt chó cũng có vi khuẩn tả. Suy ra, thịt chó là nguồn lây bệnh (ặc ặc). Luận cứ này bị con trai tôi, chưa học chữ nào về ngành y, phản bác ngay, suýt nữa văng tục trước mặt thằng bố khốn khổ. Vì sao quí tử của tôi văng tục thì các thân hữu hiểu ngay rồi phải không?
Bình luận của Nikonian:
Thật ra, nhân loại đã hiểu rõ đường lây, thủ phạm của dịch tả từ cả trăm năm trước. Những bài học vệ sinh yếu lược mà một số thân hữu nêu ra trong comments đến nay vẫn đúng y bon, như hồi thi đệ thất, tôi tụng niệm cuốn “8 môn học yếu lược” vậy. Y học phân loại bệnh tả là “water-born disease” (chứ hổng phải là mamtom-born disease à nghen), và nó phát tán thành dịch tả qua đường nước uống, khi hội đủ một số điều kiện về dịch tễ sau đây:
1. – Có một số lớn người bệnh và người lành mang trùng tả trong cộng đồng
2. – Những người này, vì nhiều lý do khách quan và chủ quan, thải phân của mình một cách bừa bãi ra môi trường chung quanh
3. – Nguồn nước uống bị ô nhiễm trầm trọng và rộng khắp bởi vi trùng tả và được những người khác, qua việc uống nước này, nuốt vào bụng một số lượng lớn vi trùng. Nên nhớ, tính chất acid cao (pH=2) của dịch vị trong dạ dày đã giúp tiêu diệt khá lớn lượng vi trùng. Điều này giúp giải thích vì sao các bệnh đường ruột, trong đó có dịch tả thường phát tán vào mùa nắng nóng, khi người ta phải uống nước nhiều hơn.
Xét cả 3 điều kiện trên, dịch tả thường phát sinh ở những quốc gia chậm tiến, nghèo rớt mồng tơi, ở những nơi mà điều kiện sống vô cùng thấp kém như trại tị nạn, trại tù. Việc để dịch tả bùng ra ở thủ đô của một quốc gia là một điều tồi tệ, xấu hổ và “mất thành tích” ghê gớm. Nghĩ theo hướng này, chúng ta có thể hiểu được, “thông cảm” được vì sao BYT cứ khăng khăng tránh né từ “dịch tả” như thể sợ phạm húy các y tổ 3 đời vậy (?)
Mở ngoặc 1 cái về nước: cuối cùng, cái hồ Linh Quang ở HN cũng bị phát hiện là đầy nhóc vi trùng tả. Phát hiện này rất đúng sách vở kinh điển. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng dịch tả không chỉ nổ ra ở những vùng cư dân cạnh hồ, mà đã lan tỏa khắp Hà nội, kể cả trong những nhà hàng khách sạn sang trọng. Dưới góc nhìn dịch tễ học, thủ phạm truyền bệnh vẫn là nguồn nước, nhưng rất có thể nguồn nước uống, chứ không phải chỉ mỗi một cái hồ ao tù nước đọng. Nguồn nước uống có thể bị ô nhiễm ngay từ nhà máy, hệ thống ống dẫn, mạch nước ngầm… Phải “truy sát “ theo hướng triệt để này, hơn là xuýt xoa” tự sướng” khi tóm được em hồ Linh Quang tội nghiệp, như thể chỉ mỗi mình em là can phạm. Mà đâu phải đến năm 2008, em nó mới bị vấy bẩn. Tôi đồ rằng, em Linh Quang này đã mất “gin” lâu rồi.
Nếu nghi ngờ nguồn nước uống tại chỗ của thủ đô ngàn năm bị nhiễm khuẩn tả, cũng giúp giải thích vì sao dịch tả chỉ bùng phát ở HN, mới “Nam tiến” sau gần nửa năm, mặc dù dân Nam kỳ cũng ăn mắm tôm, cũng uống trà đá ừng ực.
Hỏi ngu một tí: Nếu giả dụ, tóm được vi trùng tả từ một vòi nước trong một hộ dân ở HN, các chiến hữu có tin rằng BYT sẽ công bố kết quả này không?
Hiểu đúng, hiểu rõ vấn đề mới giúp toàn dân chống dịch một cách minh bạch và triệt để được. Điều mà tôi bức xúc nhất ở đây là những qui luật về phòng chống dịch tả ở đây đã bị vi phạm, diễn dịch xuyên tạc một cách thô thiển theo kiểu nói lấy được.
Tóm lại:
1. Dịch tả là một bệnh cụ thể, do vi trùng tả gây ra, lan truyền chủ yếu do nguồn nước. Tất cả các thực phẩm, thức uống dây nhiễm nguồn nước có chứa vi trùng tả đều có thể truyền bệnh.
Nguyên nhân của bệnh thì rất hẹp, khác với cả mấy chục nguyên nhân (học mệt nghỉ) của hội chứng tiêu chảy cấp. Nhưng đường lây thì rất rộng. Không cứ chỉ 6 loại thức ăn bị cấm chỉ đâu nhé
Quan đốc xinh trai của chúng ta đang làm điều ngược đời và trái khoáy: mở rộng nguyên nhân gây bệnh để tung hỏa mù che lấp bệnh tả. Trong khi đó, lại thu hẹp những loại thực phẩm có khả năng là trung gian truyền bệnh một cách có chủ đích để khỏi mất mặt sau scandale mắm tôm thịt chó.
Tôi, Nikonian tài hèn đức mọn, chỉ khuyên dăm điều nhỏ như con thỏ, thế này này:
– Ăn thức ăn nấu chín. Chỉ ăn rau sạch. Không tiếc của, ăn đồ ăn cũ, ôi thiu
-Uống nước đun sôi để nguội. (Đừng “uống sôi” như BYT khuyên, trừ phi muốn luộc chín bộ đồ lòng của bạn). Tránh xa cà rem, trà đá, café đá, hay các loại “nước tinh khiết” đóng chai đáng ngờ khác.
– Có thể tiểu ngoài đường , nhưng đừng đi tiêu bừa bãi
– Rửa tay sạch sau khi hoàn thành “đệ tứ khoái”
Vậy thôi! Viết mệt rồi, huyết áp lên vùn vụt vì bức xúc quá. Tự thưởng cho mình một chầu thịt chó đóng hộp và mắm tôm tiệt trùng cho nó lành.
PS: Mai mốt tôi có trình luận án tiến sĩ mắm tôm, quí thân hữu nhớ tham dự, vote cho tôi một phiếu bình chọn “thầy thuốc nhân dân” nghen.
HOPE IT HELPS!
-
Khi quan Đốc làm cảnh sát
Tình hình là, cả ngày khám bệnh như điên, tối về mệt bở hơi tai, chỉ muốn hú hí với mấy cái CD Chopin và Rachmaninoff trác tuyệt vừa chôm được, bỏ mặc sự đời đến đâu thì đến, cho mau đắc đạo. Vậy mà chút Phật tính hiếm hoi còn sót lại cũng không được yên. Máu sôi sùng sục, mồm lại văng tục, tục hơn cả Chí Phèo khi ăn vạ nhà Bá Kiến. Con bà nó (xin lỗi quí vị
), làm sao mà yên tâm tu tập thành chánh quả được sau khi tình cờ đọc được cái tin này. Tưởng hù chơi cho vui, hóa ra “nó” làm thiệt, cha ơi mẹ ơi!
Tin như thế này nè: nguyên con ở đây
Phạt người ăn bẩn làm lây dịch bệnh? Thứ tư, 4/6/2008, 10:45 GMT+7 Theo Bộ Y tế, ở hầu hết các điểm bán thức ăn đường phố, người bán và người ăn đều không chấp hành các khuyến cáo an toàn vệ sinh thực phẩm. Đây chính là một trong những nguồn lây lan dịch bệnh, ngộ độc thực phẩm vừa qua…Người ăn thực phẩm bẩn có thể sẽ bị phạt tiền đến 200 ngàn đồng hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự nếu để lây lan dịch bệnh nghiệm trọng…
Dự thảo nghị định sửa đổi quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực y tế mà bộ Y tế đang soạn thảo đã bổ sung chế tài xử phạt những người ăn thực phẩm bẩn, làm phát tán dịch bệnh. Theo đó, ngoài việc bị phạt tiền, những người ăn thực phẩm bẩn gây hậu quả nghiêm trọng có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Ngộ độc làm nhà nước tốn kém
Trước đó, tại hội nghị toàn quốc về công tác bảo đảm an toàn vệ sinh thực phẩm, Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng đã yêu cầu bộ Y tế khi sửa đổi quy định xử phạt vi phạm trong lĩnh vực y tế phải bảo đảm đủ mức răn đe các hành vi vi phạm và trách nhiệm cụ thể đối với những người gây ngộ độc thực phẩm. Khi cần thiết phải có chế tài mạnh đối với những người thiếu ý thức về an toàn vệ sinh thực phẩm, thậm chí xem xét truy cứu trách nhiệm hình sự những vi phạm gây hậu quả nghiêm trọng của người sản xuất, người quản lý, người tiêu dùng.
Theo ông Lê Anh Tuấn – Giám đốc sở Y tế Hà Nội (người đã nhiều lần kiến nghị phải có chế tài với những người tiêu dùng biết thực phẩm bẩn vẫn ăn, để dịch bệnh lây lan đe dọa cộng đồng) hiện chỉ mới quy định xử phạt hành vi kinh doanh thực phẩm không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm, chưa có quy định xử lý người tiêu dùng ăn uống mất vệ sinh để lây lan dịch bệnh.
Trong khi đó, các vụ dịch tiêu chảy cấp, cúm gia cầm… vừa qua cho thấy có nguyên nhân rất lớn từ người tiêu dùng. “Từ một người ăn bị mắc bệnh rồi lây sang cộng đồng, sau đó lại được hưởng chế độ chữa bệnh miễn phí, gây tốn kém tiền của nhà nước. Thế nhưng họ chỉ bị nhắc nhở, không bị xử phạt gì nên ý thức chấp hành vệ sinh an toàn thực phẩm không được nâng cao. Lẽ ra với hành vi đó họ phải bị xử lý thật nghiêm, nếu gây hậu quả nghiêm trọng hơn phải truy cứu hình sự vì để dịch bệnh đe dọa tính mạng cả cộng đồng…” – ông Tuấn nói.
Sẽ chế tài người ăn thực phẩm bẩn
Trao đổi với chúng tôi ngày 2-6, tiến sĩ Trần Đáng – Cục trưởng Cục Vệ sinh an toàn thực phẩm (Bộ y tế) cho biết dự thảo nghị định sửa đổi quy định xử phạt vi phạm trong lĩnh vực y tế đang được lấy ý kiến các ngành liên quan đã bổ sung thêm nhiều đối tượng bị xử phạt liên quan đến ngộ độc thực phẩm và làm lây lan dịch bệnh.
Theo đó, không chỉ các doanh nghiệp, người sản xuất, kinh doanh thực phẩm mà người quản lý, lãnh đạo các tổ chức (trường học, cơ quan nhà nước…) và người tiêu dùng nếu cố ý tiêu dùng thực phẩm bẩn, gây ngộ độc cho mình và cộng đồng cũng phải chịu trách nhiệm. Mức phạt đối với người tiêu dùng ăn thực phẩm bẩn sẽ từ 50 đến 200 ngàn đồng. “Các thanh tra chuyên ngành sẽ xác định mức độ vi phạm của người tiêu dùng. Một trong những căn cứ để xét hành vi vi phạm là việc không chấp hành các khuyến cáo an toàn của ngành y tế như ăn rau sống khi đang có dịch tả, ăn uống mất vệ sinh, ngồi bên cống rãnh, không rửa tay trước khi ăn, móng tay để dài, bẩn thỉu…” – ông Đáng nói.
Cũng theo ông Đáng, dự thảo nghị định sửa đổi xử phạt vi phạm trong lĩnh vực y tế chỉ đề cập đến xử lý hành chính người tiêu dùng. Tuy nhiên, trong quá trình xử lý từng vụ việc, thanh tra y tế có quyền kiến nghị chuyển vụ việc sang cơ quan điều tra để xử lý hình sự nếu thấy mức độ vi phạm của người tiêu dùng nghiêm trọng, giống như các vụ kinh doanh thực phẩm không an toàn đã từng xảy ra. “Những quy định này hoàn toàn hợp lý bởi theo Pháp lệnh Bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng, người tiêu dùng có trách nhiệm tự bảo vệ mình trong việc tiêu dùng thực phẩm. Nếu trong quá trình tiêu dùng gây hại cho cộng đồng thì phải chịu trách nhiệm trước pháp luật…” – ông Đáng nhấn mạnh.
——————————————————————————————————————–
Định post cái tin này, đặt cục gạch mai viết tiếp, để bà con bình loạn trước. Không dám bình ngay vì sợ lỡ mồm văng tục vào blog, thì mất mẹnó cái “nhã hứng” cố hữu của tui khi thấy điều chướng tai gai mắt.
Mô Phật, lạy Chúa, cho con nuốt cục sân si xuống, đóng máy đi ngủ để ngày mai còn cày tiếp. Nhưng trước khi đi ngủ, cho con cảm khái ngâm một câu của Đặng Dung cái:“Thời lai đồ điếu thành công dị” (Dịch nghĩa: Gặp thời thì thằng bán thịt cũng thành công dễ ợt)
Lại xoay qua rầy con” “nhỏ không lo học, lớn làm quan đốc nghe con!”
Em xin hết ạ! -
Khi quan Đốc đòi chơi dữ
Tin quá độc chiêu, post lên cho các chiến hữu bình loạn.
Lại thêm một quan Đốc xinh trai, nhưng chơi dữ
Ra Hà nội ăn uống cẩn thận, kẻo bị phú lít bắt về nộp cho quan Đốc thì chít
Nguyên con ở đây, không thì có người bảo tôi bịa (VN làm gì có chuyện ngu ngốc như thế?)Theo ông Lê Anh Tuấn – Giám đốc Sở Y tế Hà Nội, phải xử lý thật nghiêm, thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự những người thiếu ý thức, biết thực phẩm bẩn mà vẫn ăn, để dịch bệnh lây lan đe doạ tính mạng cả cộng đồng.
Ông cho biết Thanh tra Sở Y tế đã nhiều lần xử lý, xử phạt các cơ sở kinh doanh thực phẩm vi phạm vệ sinh ATTP. Còn người tiêu dùng thiếu ý thức, biết thực phẩm đó bẩn mà vẫn ăn uống gây ra dịch bệnh tiêu chảy, phát tán rộng ra cộng đồng… thì lại không bị xử lý.
– Theo ông, cơ quan chức năng có nên ban hành quy chế xử phạt đối với người tiêu dùng cố tình dùng thực phẩm mất vệ sinh để dịch bệnh lan sang cộng đồng không?
– Tôi đã có ý kiến trong các cuộc hop giao ban của Ban chỉ đạo vệ sinh ATTP TP, nhưng hiện nay chưa có văn bản, quy định nào xử lý người tiêu dùng ăn uống mất vệ sinh để lây lan dịch, phát sinh dịch bệnh cả.
Theo tôi, đã đến lúc cơ quan quản lý phải ban hành chế tài xử lý người tiêu dùng, đồng thời các cơ quan báo chí phải giáo dục cho cả người tiêu dùng.
Bởi vì, dù họ đã biết thực phẩm đó bẩn nhưng vẫn chấp nhận sử dụng thực phẩm bẩn đó. Từ việc thiếu ý thức trong sử dụng thực phẩm mất vệ sinh này, một người mắc bệnh rồi lây sang cộng đồng. Sau đó lại được hưởng chế độ chữa bệnh miễn phí, gây tốn kém tiền của Nhà nước…
Những trường hợp như vậy phải xử lý thật nghiêm, thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự vì những người này đã để dịch bệnh lây lan đe doạ tính mạng cả cộng đồng.
Nhưng trước mắt, đối với người kinh doanh, người tiêu dùng, các cán bộ quản lý, phải tăng cường nâng cao ý thức vệ sinh ATTP. Chiến lược của TP là từ nay đến năm 2010 và những năm tiếp theo là 100% người sản xuất, người kinh doanh, người tiêu dùng, cán bộ lãnh đạo quản lý là nhận thức và hành động bằng văn bản chỉ đạo cụ thể của cơ quan quản lý vệ sinh ATTP.
– Mức xử lý đối với các trường hợp vi phạm sẽ như thế nào, thưa ông?
– Trước mắt, chúng ta cần tăng cường kiểm tra việc đảm bảo vệ sinh ATTP như kiểm tra nước sinh hoạt hàng ngày, giám sát việc sản xuất của cơ sở bán thức ăn đường phố, các cơ sở sản xuất, pha chế, kinh doanh thực phẩm tươi sống, bia rượu…
Bên cạnh việc xử lý nghiêm khắc các cơ sở vi phạm vệ sinh ATTP, người tiêu dùng cũng phải chịu một mức phạt nào đó. Mức xử phạt này sẽ có văn bản cụ thể, nếu được Ban chỉ đạo vệ sinh ATTP TP thông qua.
UBND các cấp cũng sẽ phải chịu trách nhiệm trước cơ quan cấp trên nếu để ổ dịch lan rộng trên địa bàn mình phụ trách.
Xin cảm ơn ông!
H.Nguyên (thực hiện)
Bình loạn cái: Ăn bẩn thì bị ở tù, đúng quá, pháp luật nghiêm mình thế là tốt.
Nikonian tui đề nghị: CHƠI bẩn cũng phải xử lý hình sự. Cứ vào nhà thổ, động lắc, chú nào đá chân đất, không mang giày là cứ mang về nhà giam BYT, cắt chym hết cho khòi “lây lan bệnh cho cộng đồng”
Y khoa quả là đơn giản, học chi cho nhiều hè??????
Hoan hô quan Đốc phú lít một cái
Cập nhật: Vừa đọc được cái comment quá độc chiêu này bên ykhoa.net. Chôm về post lại cho bà con thưởng lãm
Kính lạy quan lớn đừng bắt bỏ tù con!
YKHOANET 24/05/2008
Con xin kính lạy quan lớn.
Con mới vừa ra viện, được nhà nước cứu chữa cho con chứng bệnh “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ vi khuẩn tả”. Da bọc xương vì mất nước, hai đầu gối còn run, chưa phục hồi sức khỏe để đi lao động. Ốm mấy ngày con đói, vợ lo. Hôm nay con nghe nói quan lớn đòi xử lý hình sự chúng con vị cái tội ăn dơ ở bẩn làm tốn hao tiền của nhà nước. Nghe qua lời phát biểu của quan lớn con bỗng rưng tiêu chảy cấp thêm một lần nữa (lần này không phải do vi khuẩn tả, mà các anh trong YKHOANET chẩn đoán là “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ … sợ hãi”).
Kính bẩm quan lớn, dẫu cho con là dân đen ngu dại thất học nhiều đời thì con cũng không ngu đến mức là biết đồ ăn thức uống có mầm bệnh lại cố tình ăn vào cho ỉa chảy để rồi nằm ăn vạ nhà nước hay có ý đồ vãi phân ra môi trường gây lan mầm bệnh cho xã hội. Quả thực là chúng con nghèo khổ, lao động chân tay nên phải ăn cơm đường cháo chợ, bụi bẩn ruồi bâu nên bị tiêu chảy hại thân. Cũng có khi đói kém chúng con vét cơm hẩm cơm thiu mà ăn qua ngày nhưng trong ý thức của con thì không dại gì mà muốn ăn đồ dơ cho thành bệnh. Chúng con hãi bệnh viện lắm rồi. Ấy là hoàn cảnh nó hại thân con chứ chúng con không thể điên rồ đến mức nghĩ ra cái trò ăn đồ bẩn để gây họa cho người khác. (Mà giả dụ cho rằng con điên rồ mà làm như vậy thì luật pháp cũng không thể xử hình sự con được, vì con đã mất lý trí). Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con bệnh gần chết chỉ vì không biết đồ ăn nhiễm bẩn.
Bẩm quan, con thuộc diện xóa đói giảm nghèo, có cái ăn cái mặc là phúc phận đời con, ít học hành nên không có trí để phân biệt đâu là đồ dơ, đồ sạch. Với đồng lương lao động khổ sai của con thì chỉ có cà pháo mắm tôm là quý lắm rồi. Nói thật chứ con nhìn hũ mắm tôm thì chỉ biết nó mùi khăm khắm chứ làm sao biết nó sạch hay dơ. Quan lớn học rộng hiểu cao, có phương tiện hiện đại mà còn nhầm. Năm rồi “hội đồng chuyên môn” của quý quan lớn đã khẳng định như đanh đóng cột rằng nguyên nhân dịch tiêu chẩy cấp là do ăn mắm tôm, hạ lệnh cấm mắm tôm, cấm tất, nhưng khi làm xét nghiệm thì trăm phần trăm mẫu mắm không thấy mầm bệnh nào hết! Rồi năm nay cũng chính quan lớn kết luận rằng là mắm tôm không phải là nguyên nhân gây bệnh! Thế thì quan lớn bảo con phải làm thế nào?
Mụ Mạt bán mắm tôm gần nhà con suốt ngày chưởi đổng thằng nào vu oan cho mắm tôm nhà bà ấy nhiễm mầm bệnh rồi tịch thu, cấm bán hàng đến nỗi bà í trắng tay, hết vốn làm ăn. Mụ ấy hỗn quá! Xin quan xá tội. Chỉ vì mụ ấy bị tịch thu hết vốn liếng mà chẳng ma nào đền cho một xu, không một lời xin lỗi và mụ í thấp cổ bé họng nên chẳng biết kêu vào ai.
Con nói thật, chỉ có quan lớn mắt tinh, tai thính, trí tuệ phi thường thì mới nhìn được chuyện cao siêu. Nhìn tờ giấy tiền thấy ngay mầm bệnh gây đại dịch tiêu chảy cấp nguy hiểm! Rõ ràng rằng tất tần tật thiên hạ đều xài tiền, nhất là những thằng nghèo xài tiền lẻ như con đều là những kẻ gieo rắc mầm bệnh tiêu chảy cấp nguy hiểm. Hóa ra chúng con là những kẻ cần xử lý hình sự hết. Ôi, nói đến đây con lại vãi ra quần vì sợ hãi. Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con không thể phân biệt đâu sạch đâu dơ ạ.
Hồi đầu mùa dịch năm nay con còn nghe quan lớn cấm ăn rau sống nữa cơ. Chúng con chỉ có rau dưa qua ngày. Khổ thân con, mụ bán rau lại múc nước cống để rửa rau, múc nước hồ Linh Quang để tưới cho rau tươi tốt. Con bảo mụ í rửa sạch bằng nước vòi đường hoàng, mụ í bảo nông dân như mụ thì nước vòi ở đâu ra mà rửa? Ngay cả dân sống trong lòng thủ đô còn không có nước sạch để dùng nữa là. Chúng con ước ao có nước sạch để dùng nhưng nước sạch ở đâu mà ăn với uống? Cuối cùng thì con đành phải nhắm mắt ăn rau của mụ í. Quả thật là với chúng con thì vệ sinh an toàn thực phẩm không có giá trị thực tế. Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con dẫu có biết đó là mất vệ sinh thì cũng không có chọn lựa khác ạ.
Thông tin nói rằng quan lớn đã đi vi hành đến các nhà hàng đặc sản xung quanh Bộ Y Tế mà quan lớn vẫn thường đến chén và phát hiện ra trong đồ ăn thức uống toàn những E. coli, nghĩa là rau thịt các nơi ấy đều dính cứt. Hóa ra bấy lâu nay các quan vẫn ăn bẩn mà không ai biết!
Chúng con cũng cầu mong quan lớn thông tuệ làm nghiên cứu khoa học và công bố cho dân chúng con biết là các quan lớn đã thu thập được thông tin gì từ 3 đợt dịch tiêu chảy vừa qua. Đồ ăn nào nhiễm bẩn? bằng chứng ra sao? để chúng con biết mà tránh. Nếu có số liệu cụ thể thì xin công bố lên website Bộ Y Tế để báo chí còn có cơ sở khoa học tuyên truyền cho chúng con biết. Nói có sách mách có chứng thì chúng con nghe ngay chứ ba hồi mắm tôm, bốn hồi rau sống, năm hồi thịt chó… thì chúng con chịu. Dân chúng con bảo nhau rằng các quan nói vậy mà không phải vậy nên cấm cứ cấm, ăn cứ ăn, từ đó đắc tội với quan lớn.
Con biết quan lớn vất vả quá nên nổi nóng, đòi xử lý hình sự chúng con. Con nói thực, dẫu cho quan lớn có xử lý hình sự con đi nữa thì cũng không giải quyết được gì đâu ạ. Cái chính là quan lớn cung cấp cho con nước sạch, vâng, nước sạch đấy ạ.
Tái bút:
Chúng con là dân ngu dốt, ít học, nên khi thông báo dịch bệnh, quan lớn làm ơn nói rõ giùm chúng con một cách đơn giản dễ hiểu, đúng như lời Bác dạy về truyền thông cho dân chúng. Nếu bệnh tả thì làm ơn nói bệnh tả chứ nói “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ vi khuẩn tả” vừa dài dòng vừa xa rời quần chúng, rất mất quan điểm bảo vệ sức khỏe nhân dân ạ.
Quan lớn làm ơn lo đúng chức phận của mình là chăm lo sức khỏe nhân dân chứ đừng có dọa nạt đòi xử lý hình sự chúng con. Chúng con luôn luôn ghi nhớ câu “Lương y như từ mẫu”. Cán bộ y tế phải biết thương dân, vì dân mà phục vụ chứ chẳng phải là ông kẹ chuyên đi hù dọa nhân dân.
Dân Mắc Dịch
-
Khi quan Đốc đòi chơi dữ
Tin quá độc chiêu, post lên cho các chiến hữu bình loạn.
Lại thêm một quan Đốc xinh trai, nhưng chơi dữ
Ra Hà nội ăn uống cẩn thận, kẻo bị phú lít bắt về nộp cho quan Đốc thì chít
Nguyên con ở đây, không thì có người bảo tôi bịa (VN làm gì có chuyện ngu ngốc như thế?)Theo ông Lê Anh Tuấn – Giám đốc Sở Y tế Hà Nội, phải xử lý thật nghiêm, thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự những người thiếu ý thức, biết thực phẩm bẩn mà vẫn ăn, để dịch bệnh lây lan đe doạ tính mạng cả cộng đồng.
Ông cho biết Thanh tra Sở Y tế đã nhiều lần xử lý, xử phạt các cơ sở kinh doanh thực phẩm vi phạm vệ sinh ATTP. Còn người tiêu dùng thiếu ý thức, biết thực phẩm đó bẩn mà vẫn ăn uống gây ra dịch bệnh tiêu chảy, phát tán rộng ra cộng đồng… thì lại không bị xử lý.
– Theo ông, cơ quan chức năng có nên ban hành quy chế xử phạt đối với người tiêu dùng cố tình dùng thực phẩm mất vệ sinh để dịch bệnh lan sang cộng đồng không?
– Tôi đã có ý kiến trong các cuộc hop giao ban của Ban chỉ đạo vệ sinh ATTP TP, nhưng hiện nay chưa có văn bản, quy định nào xử lý người tiêu dùng ăn uống mất vệ sinh để lây lan dịch, phát sinh dịch bệnh cả.
Theo tôi, đã đến lúc cơ quan quản lý phải ban hành chế tài xử lý người tiêu dùng, đồng thời các cơ quan báo chí phải giáo dục cho cả người tiêu dùng.
Bởi vì, dù họ đã biết thực phẩm đó bẩn nhưng vẫn chấp nhận sử dụng thực phẩm bẩn đó. Từ việc thiếu ý thức trong sử dụng thực phẩm mất vệ sinh này, một người mắc bệnh rồi lây sang cộng đồng. Sau đó lại được hưởng chế độ chữa bệnh miễn phí, gây tốn kém tiền của Nhà nước…
Những trường hợp như vậy phải xử lý thật nghiêm, thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự vì những người này đã để dịch bệnh lây lan đe doạ tính mạng cả cộng đồng.
Nhưng trước mắt, đối với người kinh doanh, người tiêu dùng, các cán bộ quản lý, phải tăng cường nâng cao ý thức vệ sinh ATTP. Chiến lược của TP là từ nay đến năm 2010 và những năm tiếp theo là 100% người sản xuất, người kinh doanh, người tiêu dùng, cán bộ lãnh đạo quản lý là nhận thức và hành động bằng văn bản chỉ đạo cụ thể của cơ quan quản lý vệ sinh ATTP.
– Mức xử lý đối với các trường hợp vi phạm sẽ như thế nào, thưa ông?
– Trước mắt, chúng ta cần tăng cường kiểm tra việc đảm bảo vệ sinh ATTP như kiểm tra nước sinh hoạt hàng ngày, giám sát việc sản xuất của cơ sở bán thức ăn đường phố, các cơ sở sản xuất, pha chế, kinh doanh thực phẩm tươi sống, bia rượu…
Bên cạnh việc xử lý nghiêm khắc các cơ sở vi phạm vệ sinh ATTP, người tiêu dùng cũng phải chịu một mức phạt nào đó. Mức xử phạt này sẽ có văn bản cụ thể, nếu được Ban chỉ đạo vệ sinh ATTP TP thông qua.
UBND các cấp cũng sẽ phải chịu trách nhiệm trước cơ quan cấp trên nếu để ổ dịch lan rộng trên địa bàn mình phụ trách.
Xin cảm ơn ông!
H.Nguyên (thực hiện)
Bình loạn cái: Ăn bẩn thì bị ở tù, đúng quá, pháp luật nghiêm mình thế là tốt.
Nikonian tui đề nghị: CHƠI bẩn cũng phải xử lý hình sự. Cứ vào nhà thổ, động lắc, chú nào đá chân đất, không mang giày là cứ mang về nhà giam BYT, cắt chym hết cho khòi “lây lan bệnh cho cộng đồng”
Y khoa quả là đơn giản, học chi cho nhiều hè??????
Hoan hô quan Đốc phú lít một cái
Cập nhật: Vừa đọc được cái comment quá độc chiêu này bên ykhoa.net. Chôm về post lại cho bà con thưởng lãm
Kính lạy quan lớn đừng bắt bỏ tù con!
YKHOANET 24/05/2008
Con xin kính lạy quan lớn.
Con mới vừa ra viện, được nhà nước cứu chữa cho con chứng bệnh “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ vi khuẩn tả”. Da bọc xương vì mất nước, hai đầu gối còn run, chưa phục hồi sức khỏe để đi lao động. Ốm mấy ngày con đói, vợ lo. Hôm nay con nghe nói quan lớn đòi xử lý hình sự chúng con vị cái tội ăn dơ ở bẩn làm tốn hao tiền của nhà nước. Nghe qua lời phát biểu của quan lớn con bỗng rưng tiêu chảy cấp thêm một lần nữa (lần này không phải do vi khuẩn tả, mà các anh trong YKHOANET chẩn đoán là “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ … sợ hãi”).
Kính bẩm quan lớn, dẫu cho con là dân đen ngu dại thất học nhiều đời thì con cũng không ngu đến mức là biết đồ ăn thức uống có mầm bệnh lại cố tình ăn vào cho ỉa chảy để rồi nằm ăn vạ nhà nước hay có ý đồ vãi phân ra môi trường gây lan mầm bệnh cho xã hội. Quả thực là chúng con nghèo khổ, lao động chân tay nên phải ăn cơm đường cháo chợ, bụi bẩn ruồi bâu nên bị tiêu chảy hại thân. Cũng có khi đói kém chúng con vét cơm hẩm cơm thiu mà ăn qua ngày nhưng trong ý thức của con thì không dại gì mà muốn ăn đồ dơ cho thành bệnh. Chúng con hãi bệnh viện lắm rồi. Ấy là hoàn cảnh nó hại thân con chứ chúng con không thể điên rồ đến mức nghĩ ra cái trò ăn đồ bẩn để gây họa cho người khác. (Mà giả dụ cho rằng con điên rồ mà làm như vậy thì luật pháp cũng không thể xử hình sự con được, vì con đã mất lý trí). Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con bệnh gần chết chỉ vì không biết đồ ăn nhiễm bẩn.
Bẩm quan, con thuộc diện xóa đói giảm nghèo, có cái ăn cái mặc là phúc phận đời con, ít học hành nên không có trí để phân biệt đâu là đồ dơ, đồ sạch. Với đồng lương lao động khổ sai của con thì chỉ có cà pháo mắm tôm là quý lắm rồi. Nói thật chứ con nhìn hũ mắm tôm thì chỉ biết nó mùi khăm khắm chứ làm sao biết nó sạch hay dơ. Quan lớn học rộng hiểu cao, có phương tiện hiện đại mà còn nhầm. Năm rồi “hội đồng chuyên môn” của quý quan lớn đã khẳng định như đanh đóng cột rằng nguyên nhân dịch tiêu chẩy cấp là do ăn mắm tôm, hạ lệnh cấm mắm tôm, cấm tất, nhưng khi làm xét nghiệm thì trăm phần trăm mẫu mắm không thấy mầm bệnh nào hết! Rồi năm nay cũng chính quan lớn kết luận rằng là mắm tôm không phải là nguyên nhân gây bệnh! Thế thì quan lớn bảo con phải làm thế nào?
Mụ Mạt bán mắm tôm gần nhà con suốt ngày chưởi đổng thằng nào vu oan cho mắm tôm nhà bà ấy nhiễm mầm bệnh rồi tịch thu, cấm bán hàng đến nỗi bà í trắng tay, hết vốn làm ăn. Mụ ấy hỗn quá! Xin quan xá tội. Chỉ vì mụ ấy bị tịch thu hết vốn liếng mà chẳng ma nào đền cho một xu, không một lời xin lỗi và mụ í thấp cổ bé họng nên chẳng biết kêu vào ai.
Con nói thật, chỉ có quan lớn mắt tinh, tai thính, trí tuệ phi thường thì mới nhìn được chuyện cao siêu. Nhìn tờ giấy tiền thấy ngay mầm bệnh gây đại dịch tiêu chảy cấp nguy hiểm! Rõ ràng rằng tất tần tật thiên hạ đều xài tiền, nhất là những thằng nghèo xài tiền lẻ như con đều là những kẻ gieo rắc mầm bệnh tiêu chảy cấp nguy hiểm. Hóa ra chúng con là những kẻ cần xử lý hình sự hết. Ôi, nói đến đây con lại vãi ra quần vì sợ hãi. Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con không thể phân biệt đâu sạch đâu dơ ạ.
Hồi đầu mùa dịch năm nay con còn nghe quan lớn cấm ăn rau sống nữa cơ. Chúng con chỉ có rau dưa qua ngày. Khổ thân con, mụ bán rau lại múc nước cống để rửa rau, múc nước hồ Linh Quang để tưới cho rau tươi tốt. Con bảo mụ í rửa sạch bằng nước vòi đường hoàng, mụ í bảo nông dân như mụ thì nước vòi ở đâu ra mà rửa? Ngay cả dân sống trong lòng thủ đô còn không có nước sạch để dùng nữa là. Chúng con ước ao có nước sạch để dùng nhưng nước sạch ở đâu mà ăn với uống? Cuối cùng thì con đành phải nhắm mắt ăn rau của mụ í. Quả thật là với chúng con thì vệ sinh an toàn thực phẩm không có giá trị thực tế. Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con dẫu có biết đó là mất vệ sinh thì cũng không có chọn lựa khác ạ.
Thông tin nói rằng quan lớn đã đi vi hành đến các nhà hàng đặc sản xung quanh Bộ Y Tế mà quan lớn vẫn thường đến chén và phát hiện ra trong đồ ăn thức uống toàn những E. coli, nghĩa là rau thịt các nơi ấy đều dính cứt. Hóa ra bấy lâu nay các quan vẫn ăn bẩn mà không ai biết!
Chúng con cũng cầu mong quan lớn thông tuệ làm nghiên cứu khoa học và công bố cho dân chúng con biết là các quan lớn đã thu thập được thông tin gì từ 3 đợt dịch tiêu chảy vừa qua. Đồ ăn nào nhiễm bẩn? bằng chứng ra sao? để chúng con biết mà tránh. Nếu có số liệu cụ thể thì xin công bố lên website Bộ Y Tế để báo chí còn có cơ sở khoa học tuyên truyền cho chúng con biết. Nói có sách mách có chứng thì chúng con nghe ngay chứ ba hồi mắm tôm, bốn hồi rau sống, năm hồi thịt chó… thì chúng con chịu. Dân chúng con bảo nhau rằng các quan nói vậy mà không phải vậy nên cấm cứ cấm, ăn cứ ăn, từ đó đắc tội với quan lớn.
Con biết quan lớn vất vả quá nên nổi nóng, đòi xử lý hình sự chúng con. Con nói thực, dẫu cho quan lớn có xử lý hình sự con đi nữa thì cũng không giải quyết được gì đâu ạ. Cái chính là quan lớn cung cấp cho con nước sạch, vâng, nước sạch đấy ạ.
Tái bút:
Chúng con là dân ngu dốt, ít học, nên khi thông báo dịch bệnh, quan lớn làm ơn nói rõ giùm chúng con một cách đơn giản dễ hiểu, đúng như lời Bác dạy về truyền thông cho dân chúng. Nếu bệnh tả thì làm ơn nói bệnh tả chứ nói “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ vi khuẩn tả” vừa dài dòng vừa xa rời quần chúng, rất mất quan điểm bảo vệ sức khỏe nhân dân ạ.
Quan lớn làm ơn lo đúng chức phận của mình là chăm lo sức khỏe nhân dân chứ đừng có dọa nạt đòi xử lý hình sự chúng con. Chúng con luôn luôn ghi nhớ câu “Lương y như từ mẫu”. Cán bộ y tế phải biết thương dân, vì dân mà phục vụ chứ chẳng phải là ông kẹ chuyên đi hù dọa nhân dân.
Dân Mắc Dịch
-
Khi quan Đốc đòi chơi dữ
Tin quá độc chiêu, post lên cho các chiến hữu bình loạn.
Lại thêm một quan Đốc xinh trai, nhưng chơi dữ
Ra Hà nội ăn uống cẩn thận, kẻo bị phú lít bắt về nộp cho quan Đốc thì chít
Nguyên con ở đây, không thì có người bảo tôi bịa (VN làm gì có chuyện ngu ngốc như thế?)Theo ông Lê Anh Tuấn – Giám đốc Sở Y tế Hà Nội, phải xử lý thật nghiêm, thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự những người thiếu ý thức, biết thực phẩm bẩn mà vẫn ăn, để dịch bệnh lây lan đe doạ tính mạng cả cộng đồng.
Ông cho biết Thanh tra Sở Y tế đã nhiều lần xử lý, xử phạt các cơ sở kinh doanh thực phẩm vi phạm vệ sinh ATTP. Còn người tiêu dùng thiếu ý thức, biết thực phẩm đó bẩn mà vẫn ăn uống gây ra dịch bệnh tiêu chảy, phát tán rộng ra cộng đồng… thì lại không bị xử lý.
– Theo ông, cơ quan chức năng có nên ban hành quy chế xử phạt đối với người tiêu dùng cố tình dùng thực phẩm mất vệ sinh để dịch bệnh lan sang cộng đồng không?
– Tôi đã có ý kiến trong các cuộc hop giao ban của Ban chỉ đạo vệ sinh ATTP TP, nhưng hiện nay chưa có văn bản, quy định nào xử lý người tiêu dùng ăn uống mất vệ sinh để lây lan dịch, phát sinh dịch bệnh cả.
Theo tôi, đã đến lúc cơ quan quản lý phải ban hành chế tài xử lý người tiêu dùng, đồng thời các cơ quan báo chí phải giáo dục cho cả người tiêu dùng.
Bởi vì, dù họ đã biết thực phẩm đó bẩn nhưng vẫn chấp nhận sử dụng thực phẩm bẩn đó. Từ việc thiếu ý thức trong sử dụng thực phẩm mất vệ sinh này, một người mắc bệnh rồi lây sang cộng đồng. Sau đó lại được hưởng chế độ chữa bệnh miễn phí, gây tốn kém tiền của Nhà nước…
Những trường hợp như vậy phải xử lý thật nghiêm, thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự vì những người này đã để dịch bệnh lây lan đe doạ tính mạng cả cộng đồng.
Nhưng trước mắt, đối với người kinh doanh, người tiêu dùng, các cán bộ quản lý, phải tăng cường nâng cao ý thức vệ sinh ATTP. Chiến lược của TP là từ nay đến năm 2010 và những năm tiếp theo là 100% người sản xuất, người kinh doanh, người tiêu dùng, cán bộ lãnh đạo quản lý là nhận thức và hành động bằng văn bản chỉ đạo cụ thể của cơ quan quản lý vệ sinh ATTP.
– Mức xử lý đối với các trường hợp vi phạm sẽ như thế nào, thưa ông?
– Trước mắt, chúng ta cần tăng cường kiểm tra việc đảm bảo vệ sinh ATTP như kiểm tra nước sinh hoạt hàng ngày, giám sát việc sản xuất của cơ sở bán thức ăn đường phố, các cơ sở sản xuất, pha chế, kinh doanh thực phẩm tươi sống, bia rượu…
Bên cạnh việc xử lý nghiêm khắc các cơ sở vi phạm vệ sinh ATTP, người tiêu dùng cũng phải chịu một mức phạt nào đó. Mức xử phạt này sẽ có văn bản cụ thể, nếu được Ban chỉ đạo vệ sinh ATTP TP thông qua.
UBND các cấp cũng sẽ phải chịu trách nhiệm trước cơ quan cấp trên nếu để ổ dịch lan rộng trên địa bàn mình phụ trách.
Xin cảm ơn ông!
H.Nguyên (thực hiện)
Bình loạn cái: Ăn bẩn thì bị ở tù, đúng quá, pháp luật nghiêm mình thế là tốt.
Nikonian tui đề nghị: CHƠI bẩn cũng phải xử lý hình sự. Cứ vào nhà thổ, động lắc, chú nào đá chân đất, không mang giày là cứ mang về nhà giam BYT, cắt chym hết cho khòi “lây lan bệnh cho cộng đồng”
Y khoa quả là đơn giản, học chi cho nhiều hè??????
Hoan hô quan Đốc phú lít một cái
Cập nhật: Vừa đọc được cái comment quá độc chiêu này bên ykhoa.net. Chôm về post lại cho bà con thưởng lãm
Kính lạy quan lớn đừng bắt bỏ tù con!
YKHOANET 24/05/2008
Con xin kính lạy quan lớn.
Con mới vừa ra viện, được nhà nước cứu chữa cho con chứng bệnh “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ vi khuẩn tả”. Da bọc xương vì mất nước, hai đầu gối còn run, chưa phục hồi sức khỏe để đi lao động. Ốm mấy ngày con đói, vợ lo. Hôm nay con nghe nói quan lớn đòi xử lý hình sự chúng con vị cái tội ăn dơ ở bẩn làm tốn hao tiền của nhà nước. Nghe qua lời phát biểu của quan lớn con bỗng rưng tiêu chảy cấp thêm một lần nữa (lần này không phải do vi khuẩn tả, mà các anh trong YKHOANET chẩn đoán là “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ … sợ hãi”).
Kính bẩm quan lớn, dẫu cho con là dân đen ngu dại thất học nhiều đời thì con cũng không ngu đến mức là biết đồ ăn thức uống có mầm bệnh lại cố tình ăn vào cho ỉa chảy để rồi nằm ăn vạ nhà nước hay có ý đồ vãi phân ra môi trường gây lan mầm bệnh cho xã hội. Quả thực là chúng con nghèo khổ, lao động chân tay nên phải ăn cơm đường cháo chợ, bụi bẩn ruồi bâu nên bị tiêu chảy hại thân. Cũng có khi đói kém chúng con vét cơm hẩm cơm thiu mà ăn qua ngày nhưng trong ý thức của con thì không dại gì mà muốn ăn đồ dơ cho thành bệnh. Chúng con hãi bệnh viện lắm rồi. Ấy là hoàn cảnh nó hại thân con chứ chúng con không thể điên rồ đến mức nghĩ ra cái trò ăn đồ bẩn để gây họa cho người khác. (Mà giả dụ cho rằng con điên rồ mà làm như vậy thì luật pháp cũng không thể xử hình sự con được, vì con đã mất lý trí). Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con bệnh gần chết chỉ vì không biết đồ ăn nhiễm bẩn.
Bẩm quan, con thuộc diện xóa đói giảm nghèo, có cái ăn cái mặc là phúc phận đời con, ít học hành nên không có trí để phân biệt đâu là đồ dơ, đồ sạch. Với đồng lương lao động khổ sai của con thì chỉ có cà pháo mắm tôm là quý lắm rồi. Nói thật chứ con nhìn hũ mắm tôm thì chỉ biết nó mùi khăm khắm chứ làm sao biết nó sạch hay dơ. Quan lớn học rộng hiểu cao, có phương tiện hiện đại mà còn nhầm. Năm rồi “hội đồng chuyên môn” của quý quan lớn đã khẳng định như đanh đóng cột rằng nguyên nhân dịch tiêu chẩy cấp là do ăn mắm tôm, hạ lệnh cấm mắm tôm, cấm tất, nhưng khi làm xét nghiệm thì trăm phần trăm mẫu mắm không thấy mầm bệnh nào hết! Rồi năm nay cũng chính quan lớn kết luận rằng là mắm tôm không phải là nguyên nhân gây bệnh! Thế thì quan lớn bảo con phải làm thế nào?
Mụ Mạt bán mắm tôm gần nhà con suốt ngày chưởi đổng thằng nào vu oan cho mắm tôm nhà bà ấy nhiễm mầm bệnh rồi tịch thu, cấm bán hàng đến nỗi bà í trắng tay, hết vốn làm ăn. Mụ ấy hỗn quá! Xin quan xá tội. Chỉ vì mụ ấy bị tịch thu hết vốn liếng mà chẳng ma nào đền cho một xu, không một lời xin lỗi và mụ í thấp cổ bé họng nên chẳng biết kêu vào ai.
Con nói thật, chỉ có quan lớn mắt tinh, tai thính, trí tuệ phi thường thì mới nhìn được chuyện cao siêu. Nhìn tờ giấy tiền thấy ngay mầm bệnh gây đại dịch tiêu chảy cấp nguy hiểm! Rõ ràng rằng tất tần tật thiên hạ đều xài tiền, nhất là những thằng nghèo xài tiền lẻ như con đều là những kẻ gieo rắc mầm bệnh tiêu chảy cấp nguy hiểm. Hóa ra chúng con là những kẻ cần xử lý hình sự hết. Ôi, nói đến đây con lại vãi ra quần vì sợ hãi. Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con không thể phân biệt đâu sạch đâu dơ ạ.
Hồi đầu mùa dịch năm nay con còn nghe quan lớn cấm ăn rau sống nữa cơ. Chúng con chỉ có rau dưa qua ngày. Khổ thân con, mụ bán rau lại múc nước cống để rửa rau, múc nước hồ Linh Quang để tưới cho rau tươi tốt. Con bảo mụ í rửa sạch bằng nước vòi đường hoàng, mụ í bảo nông dân như mụ thì nước vòi ở đâu ra mà rửa? Ngay cả dân sống trong lòng thủ đô còn không có nước sạch để dùng nữa là. Chúng con ước ao có nước sạch để dùng nhưng nước sạch ở đâu mà ăn với uống? Cuối cùng thì con đành phải nhắm mắt ăn rau của mụ í. Quả thật là với chúng con thì vệ sinh an toàn thực phẩm không có giá trị thực tế. Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con dẫu có biết đó là mất vệ sinh thì cũng không có chọn lựa khác ạ.
Thông tin nói rằng quan lớn đã đi vi hành đến các nhà hàng đặc sản xung quanh Bộ Y Tế mà quan lớn vẫn thường đến chén và phát hiện ra trong đồ ăn thức uống toàn những E. coli, nghĩa là rau thịt các nơi ấy đều dính cứt. Hóa ra bấy lâu nay các quan vẫn ăn bẩn mà không ai biết!
Chúng con cũng cầu mong quan lớn thông tuệ làm nghiên cứu khoa học và công bố cho dân chúng con biết là các quan lớn đã thu thập được thông tin gì từ 3 đợt dịch tiêu chảy vừa qua. Đồ ăn nào nhiễm bẩn? bằng chứng ra sao? để chúng con biết mà tránh. Nếu có số liệu cụ thể thì xin công bố lên website Bộ Y Tế để báo chí còn có cơ sở khoa học tuyên truyền cho chúng con biết. Nói có sách mách có chứng thì chúng con nghe ngay chứ ba hồi mắm tôm, bốn hồi rau sống, năm hồi thịt chó… thì chúng con chịu. Dân chúng con bảo nhau rằng các quan nói vậy mà không phải vậy nên cấm cứ cấm, ăn cứ ăn, từ đó đắc tội với quan lớn.
Con biết quan lớn vất vả quá nên nổi nóng, đòi xử lý hình sự chúng con. Con nói thực, dẫu cho quan lớn có xử lý hình sự con đi nữa thì cũng không giải quyết được gì đâu ạ. Cái chính là quan lớn cung cấp cho con nước sạch, vâng, nước sạch đấy ạ.
Tái bút:
Chúng con là dân ngu dốt, ít học, nên khi thông báo dịch bệnh, quan lớn làm ơn nói rõ giùm chúng con một cách đơn giản dễ hiểu, đúng như lời Bác dạy về truyền thông cho dân chúng. Nếu bệnh tả thì làm ơn nói bệnh tả chứ nói “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ vi khuẩn tả” vừa dài dòng vừa xa rời quần chúng, rất mất quan điểm bảo vệ sức khỏe nhân dân ạ.
Quan lớn làm ơn lo đúng chức phận của mình là chăm lo sức khỏe nhân dân chứ đừng có dọa nạt đòi xử lý hình sự chúng con. Chúng con luôn luôn ghi nhớ câu “Lương y như từ mẫu”. Cán bộ y tế phải biết thương dân, vì dân mà phục vụ chứ chẳng phải là ông kẹ chuyên đi hù dọa nhân dân.
Dân Mắc Dịch
-
Khi quan Đốc đòi chơi dữ
Tin quá độc chiêu, post lên cho các chiến hữu bình loạn.
Lại thêm một quan Đốc xinh trai, nhưng chơi dữ
Ra Hà nội ăn uống cẩn thận, kẻo bị phú lít bắt về nộp cho quan Đốc thì chít
Nguyên con ở đây, không thì có người bảo tôi bịa (VN làm gì có chuyện ngu ngốc như thế?)Theo ông Lê Anh Tuấn – Giám đốc Sở Y tế Hà Nội, phải xử lý thật nghiêm, thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự những người thiếu ý thức, biết thực phẩm bẩn mà vẫn ăn, để dịch bệnh lây lan đe doạ tính mạng cả cộng đồng.
Ông cho biết Thanh tra Sở Y tế đã nhiều lần xử lý, xử phạt các cơ sở kinh doanh thực phẩm vi phạm vệ sinh ATTP. Còn người tiêu dùng thiếu ý thức, biết thực phẩm đó bẩn mà vẫn ăn uống gây ra dịch bệnh tiêu chảy, phát tán rộng ra cộng đồng… thì lại không bị xử lý.
– Theo ông, cơ quan chức năng có nên ban hành quy chế xử phạt đối với người tiêu dùng cố tình dùng thực phẩm mất vệ sinh để dịch bệnh lan sang cộng đồng không?
– Tôi đã có ý kiến trong các cuộc hop giao ban của Ban chỉ đạo vệ sinh ATTP TP, nhưng hiện nay chưa có văn bản, quy định nào xử lý người tiêu dùng ăn uống mất vệ sinh để lây lan dịch, phát sinh dịch bệnh cả.
Theo tôi, đã đến lúc cơ quan quản lý phải ban hành chế tài xử lý người tiêu dùng, đồng thời các cơ quan báo chí phải giáo dục cho cả người tiêu dùng.
Bởi vì, dù họ đã biết thực phẩm đó bẩn nhưng vẫn chấp nhận sử dụng thực phẩm bẩn đó. Từ việc thiếu ý thức trong sử dụng thực phẩm mất vệ sinh này, một người mắc bệnh rồi lây sang cộng đồng. Sau đó lại được hưởng chế độ chữa bệnh miễn phí, gây tốn kém tiền của Nhà nước…
Những trường hợp như vậy phải xử lý thật nghiêm, thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự vì những người này đã để dịch bệnh lây lan đe doạ tính mạng cả cộng đồng.
Nhưng trước mắt, đối với người kinh doanh, người tiêu dùng, các cán bộ quản lý, phải tăng cường nâng cao ý thức vệ sinh ATTP. Chiến lược của TP là từ nay đến năm 2010 và những năm tiếp theo là 100% người sản xuất, người kinh doanh, người tiêu dùng, cán bộ lãnh đạo quản lý là nhận thức và hành động bằng văn bản chỉ đạo cụ thể của cơ quan quản lý vệ sinh ATTP.
– Mức xử lý đối với các trường hợp vi phạm sẽ như thế nào, thưa ông?
– Trước mắt, chúng ta cần tăng cường kiểm tra việc đảm bảo vệ sinh ATTP như kiểm tra nước sinh hoạt hàng ngày, giám sát việc sản xuất của cơ sở bán thức ăn đường phố, các cơ sở sản xuất, pha chế, kinh doanh thực phẩm tươi sống, bia rượu…
Bên cạnh việc xử lý nghiêm khắc các cơ sở vi phạm vệ sinh ATTP, người tiêu dùng cũng phải chịu một mức phạt nào đó. Mức xử phạt này sẽ có văn bản cụ thể, nếu được Ban chỉ đạo vệ sinh ATTP TP thông qua.
UBND các cấp cũng sẽ phải chịu trách nhiệm trước cơ quan cấp trên nếu để ổ dịch lan rộng trên địa bàn mình phụ trách.
Xin cảm ơn ông!
H.Nguyên (thực hiện)
Bình loạn cái: Ăn bẩn thì bị ở tù, đúng quá, pháp luật nghiêm mình thế là tốt.
Nikonian tui đề nghị: CHƠI bẩn cũng phải xử lý hình sự. Cứ vào nhà thổ, động lắc, chú nào đá chân đất, không mang giày là cứ mang về nhà giam BYT, cắt chym hết cho khòi “lây lan bệnh cho cộng đồng”
Y khoa quả là đơn giản, học chi cho nhiều hè??????
Hoan hô quan Đốc phú lít một cái
Cập nhật: Vừa đọc được cái comment quá độc chiêu này bên ykhoa.net. Chôm về post lại cho bà con thưởng lãm
Kính lạy quan lớn đừng bắt bỏ tù con!
YKHOANET 24/05/2008
Con xin kính lạy quan lớn.
Con mới vừa ra viện, được nhà nước cứu chữa cho con chứng bệnh “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ vi khuẩn tả”. Da bọc xương vì mất nước, hai đầu gối còn run, chưa phục hồi sức khỏe để đi lao động. Ốm mấy ngày con đói, vợ lo. Hôm nay con nghe nói quan lớn đòi xử lý hình sự chúng con vị cái tội ăn dơ ở bẩn làm tốn hao tiền của nhà nước. Nghe qua lời phát biểu của quan lớn con bỗng rưng tiêu chảy cấp thêm một lần nữa (lần này không phải do vi khuẩn tả, mà các anh trong YKHOANET chẩn đoán là “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ … sợ hãi”).
Kính bẩm quan lớn, dẫu cho con là dân đen ngu dại thất học nhiều đời thì con cũng không ngu đến mức là biết đồ ăn thức uống có mầm bệnh lại cố tình ăn vào cho ỉa chảy để rồi nằm ăn vạ nhà nước hay có ý đồ vãi phân ra môi trường gây lan mầm bệnh cho xã hội. Quả thực là chúng con nghèo khổ, lao động chân tay nên phải ăn cơm đường cháo chợ, bụi bẩn ruồi bâu nên bị tiêu chảy hại thân. Cũng có khi đói kém chúng con vét cơm hẩm cơm thiu mà ăn qua ngày nhưng trong ý thức của con thì không dại gì mà muốn ăn đồ dơ cho thành bệnh. Chúng con hãi bệnh viện lắm rồi. Ấy là hoàn cảnh nó hại thân con chứ chúng con không thể điên rồ đến mức nghĩ ra cái trò ăn đồ bẩn để gây họa cho người khác. (Mà giả dụ cho rằng con điên rồ mà làm như vậy thì luật pháp cũng không thể xử hình sự con được, vì con đã mất lý trí). Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con bệnh gần chết chỉ vì không biết đồ ăn nhiễm bẩn.
Bẩm quan, con thuộc diện xóa đói giảm nghèo, có cái ăn cái mặc là phúc phận đời con, ít học hành nên không có trí để phân biệt đâu là đồ dơ, đồ sạch. Với đồng lương lao động khổ sai của con thì chỉ có cà pháo mắm tôm là quý lắm rồi. Nói thật chứ con nhìn hũ mắm tôm thì chỉ biết nó mùi khăm khắm chứ làm sao biết nó sạch hay dơ. Quan lớn học rộng hiểu cao, có phương tiện hiện đại mà còn nhầm. Năm rồi “hội đồng chuyên môn” của quý quan lớn đã khẳng định như đanh đóng cột rằng nguyên nhân dịch tiêu chẩy cấp là do ăn mắm tôm, hạ lệnh cấm mắm tôm, cấm tất, nhưng khi làm xét nghiệm thì trăm phần trăm mẫu mắm không thấy mầm bệnh nào hết! Rồi năm nay cũng chính quan lớn kết luận rằng là mắm tôm không phải là nguyên nhân gây bệnh! Thế thì quan lớn bảo con phải làm thế nào?
Mụ Mạt bán mắm tôm gần nhà con suốt ngày chưởi đổng thằng nào vu oan cho mắm tôm nhà bà ấy nhiễm mầm bệnh rồi tịch thu, cấm bán hàng đến nỗi bà í trắng tay, hết vốn làm ăn. Mụ ấy hỗn quá! Xin quan xá tội. Chỉ vì mụ ấy bị tịch thu hết vốn liếng mà chẳng ma nào đền cho một xu, không một lời xin lỗi và mụ í thấp cổ bé họng nên chẳng biết kêu vào ai.
Con nói thật, chỉ có quan lớn mắt tinh, tai thính, trí tuệ phi thường thì mới nhìn được chuyện cao siêu. Nhìn tờ giấy tiền thấy ngay mầm bệnh gây đại dịch tiêu chảy cấp nguy hiểm! Rõ ràng rằng tất tần tật thiên hạ đều xài tiền, nhất là những thằng nghèo xài tiền lẻ như con đều là những kẻ gieo rắc mầm bệnh tiêu chảy cấp nguy hiểm. Hóa ra chúng con là những kẻ cần xử lý hình sự hết. Ôi, nói đến đây con lại vãi ra quần vì sợ hãi. Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con không thể phân biệt đâu sạch đâu dơ ạ.
Hồi đầu mùa dịch năm nay con còn nghe quan lớn cấm ăn rau sống nữa cơ. Chúng con chỉ có rau dưa qua ngày. Khổ thân con, mụ bán rau lại múc nước cống để rửa rau, múc nước hồ Linh Quang để tưới cho rau tươi tốt. Con bảo mụ í rửa sạch bằng nước vòi đường hoàng, mụ í bảo nông dân như mụ thì nước vòi ở đâu ra mà rửa? Ngay cả dân sống trong lòng thủ đô còn không có nước sạch để dùng nữa là. Chúng con ước ao có nước sạch để dùng nhưng nước sạch ở đâu mà ăn với uống? Cuối cùng thì con đành phải nhắm mắt ăn rau của mụ í. Quả thật là với chúng con thì vệ sinh an toàn thực phẩm không có giá trị thực tế. Xin quan lớn suy xét lại. Chúng con dẫu có biết đó là mất vệ sinh thì cũng không có chọn lựa khác ạ.
Thông tin nói rằng quan lớn đã đi vi hành đến các nhà hàng đặc sản xung quanh Bộ Y Tế mà quan lớn vẫn thường đến chén và phát hiện ra trong đồ ăn thức uống toàn những E. coli, nghĩa là rau thịt các nơi ấy đều dính cứt. Hóa ra bấy lâu nay các quan vẫn ăn bẩn mà không ai biết!
Chúng con cũng cầu mong quan lớn thông tuệ làm nghiên cứu khoa học và công bố cho dân chúng con biết là các quan lớn đã thu thập được thông tin gì từ 3 đợt dịch tiêu chảy vừa qua. Đồ ăn nào nhiễm bẩn? bằng chứng ra sao? để chúng con biết mà tránh. Nếu có số liệu cụ thể thì xin công bố lên website Bộ Y Tế để báo chí còn có cơ sở khoa học tuyên truyền cho chúng con biết. Nói có sách mách có chứng thì chúng con nghe ngay chứ ba hồi mắm tôm, bốn hồi rau sống, năm hồi thịt chó… thì chúng con chịu. Dân chúng con bảo nhau rằng các quan nói vậy mà không phải vậy nên cấm cứ cấm, ăn cứ ăn, từ đó đắc tội với quan lớn.
Con biết quan lớn vất vả quá nên nổi nóng, đòi xử lý hình sự chúng con. Con nói thực, dẫu cho quan lớn có xử lý hình sự con đi nữa thì cũng không giải quyết được gì đâu ạ. Cái chính là quan lớn cung cấp cho con nước sạch, vâng, nước sạch đấy ạ.
Tái bút:
Chúng con là dân ngu dốt, ít học, nên khi thông báo dịch bệnh, quan lớn làm ơn nói rõ giùm chúng con một cách đơn giản dễ hiểu, đúng như lời Bác dạy về truyền thông cho dân chúng. Nếu bệnh tả thì làm ơn nói bệnh tả chứ nói “tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ vi khuẩn tả” vừa dài dòng vừa xa rời quần chúng, rất mất quan điểm bảo vệ sức khỏe nhân dân ạ.
Quan lớn làm ơn lo đúng chức phận của mình là chăm lo sức khỏe nhân dân chứ đừng có dọa nạt đòi xử lý hình sự chúng con. Chúng con luôn luôn ghi nhớ câu “Lương y như từ mẫu”. Cán bộ y tế phải biết thương dân, vì dân mà phục vụ chứ chẳng phải là ông kẹ chuyên đi hù dọa nhân dân.
Dân Mắc Dịch